Trung thu minh nguyệt dạ, quỷ khốc ngẫu thành thi
Em ngày cũ đã tan thành tro bụi
Dưới tịch dương ác độc đến điên cuồng
Khi môi mềm say đắm nụ thê lương
Nụ vĩnh biệt hoàng hôn trời loang máu
Ta chôn em vào ánh trăng mười sáu
Đốt quỳnh lâu tuẫn táng cả thiên hà
Rắc mây hồng, ngọc lộ với yên ba
Chôn theo gió chút tình ngoan trần thế
Ta nuốt cho ta đôi hàng bích lệ
Của đam mê, oan nghiệt với ghen hờn
Tay u linh buồn hái đoá cô đơn
Cài lên vạt tang y màu dương liễu
Nếp khăn tang trắng vần thơ đồng điệu
Ôm mái đầu sương bạc khóc tình si
Khắc tên em truỵ phấn với tàn chi (*)
Lên đài các đóng băng thành bia mộ
Đêm nghĩa địa thấy ta là thác đổ
Cuốn hồng trần dào dạt bến hoang liêu
Cười dịu êm cho cuồng nộ hải triều
Cho kỳ ngộ tái sinh cùng em nhé…
08 September, 2003
Subscribe to:
Posts (Atom)