Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì ta gọi tên em là Nhan Sắc
Nhan sắc mùa đông
hay nắng hồng lơi lả
Nhan sắc mùa hạ
kìa hoa tuyết kiêu kỳ
Lóng lánh hàng mi
em đi tìm nhan sắc
Chạm khẽ vào mơ
em đừng ngoảnh mặt
đừng kiếm tìm nhan sắc của hư không
hay sương đêm ve vuốt cánh hoa hồng
Đơn giản lắm, vì em là nhan sắc
Chính là em
vị giang hà chất ngất
cứ lạnh lùng
kiêu bạc đến vô ngôn
Chính là em
xao xác điểm linh hồn
cháy rực rỡ suốt cuộc đời ta đó
Chính là em
vầng dương nào vẫn đỏ
trên đỉnh sầu oan nghiệt của chia phôi
Chính là em
nàng tiên cá mồ côi
nghe sóng hát nghẹn lời trong bão tố
Hoá thân em
thành vô vàn ngọc lộ
cho Thiên Lang ôm ấp mộng giai kỳ
cả Ngân Hà chao chát giọt từ ly
và vũ trụ rùng mình trong hoang dại
Nhan sắc em
là con đường xa ngái
mà ta đi mãi mãi buổi xuân thì
là mê cuồng
ôi những khúc tình thi
mà ta giữ cho trọn đời say đắm
là xuân mộng
của đêm sầu vạn dặm
ta ngây thơ thao thức thuở ban đầu
là ngọt ngào
không nói nổi thành câu
chỉ biết nếm
đến vô cùng cạn kiệt...
và lời yêu
không bao giờ hối tiếc
ta nâng niu
tha thiết
tặng
riêng
Nàng...
10 March, 2005
Subscribe to:
Posts (Atom)