Em thường nói: Anh viết chi dài thế
Thư anh dài như một bản trường ca
Anh bật cười: Thư là để ngâm nga
Và nhấm nháp khi thấy lòng xa vắng
Anh viết cho em khi chiều nghiêng bóng
Ánh tà dương run rẩy giữa căn phòng
Rèm u buồn đang rủ xuống bên song
Trong bóng tối, riêng lòng anh có nắng
Không bút, không nghiên, không cả tờ giấy trắng
Thư cho em… bàn phím với màn hình
Thư cho em... là tiếng của bình minh
Reo vang mãi như điệu đàn êm ái
Thư anh đó, hay hồn anh gửi lại
Theo email bay tới tận chân trời
Tình viễn du lặng lẽ vượt biển khơi
Để chắp cánh cho mảnh hồn thương nhớ
Anh đợi hồi âm… đoá quỳnh sắp nở
Thức suốt đêm khuya mong chút hương thầm
Những dòng thư như tiếng độc huyền cầm
Ru nhè nhẹ đưa anh vào giấc ngủ...
Để anh mơ trên Thiên Sơn tuyết phủ
Chiếc lá hồng em thả thượng nguồn sông,
Gửi nhân gian chút tình mộng viển vông
Duyên hồng điệp se mình thành loan phượng...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment