22 July, 2005

A postcard

Sunset, water singing the lullaby of dusk.
The sun, it's vibrant life, kissing day to restful sleep.
Gentle breezes, surely whispering your name.
Fill me with peace and joy, as do thoughts of you.

Chiều tàn, sóng hát ru đêm
Vầng dương rực sáng hôn lên trán ngày
Tên nàng gió hát mê say
Êm đềm hoài niệm theo mây tràn về...

25 June, 2005

Dương hoa

Bất tri nhật mộ phi do cấp
Tự ái thiên tình vũ dục cuồng (*)


Chẳng còn gì
ta có thể tặng em
Ngoài bức thư tình
ngất ngây vô hối
Và chẳng còn gì
níu lại
đắm say ta
ngoài giấc mơ hồng
cứ mãi mơ màng lang thang bên gối

Dáng em xưa
như ánh nến đêm đông rùng mình tắt vội
cũng đã hết chập chờn và le lói
ở trong tim

Ôi, giá mà sự thật cứ lặng im
đừng khóc ngất
dưới ngọn đèn vàng ngõ tối
ta gã lãng du của một thời nông nổi
sẽ vô tình bước khỏi nỗi đau em

Có những điều
biết chỉ để mà quên
nhưng vẫn nhớ
vì quên
là bất khả
như cánh dương hoa trong gió chiều lơi lả
chẳng thể nào không rụng xuống đâu em

Cũng như ta - chẳng thể nào với tới được chữ Quên
bởi Nỗi Nhớ - đứa con đầy oan nghiệt
của Ái - Hận
ngàn năm và vạn kiếp...

... đã nghẹn ngào
hóa đá nỗi si mê...

... đã dịu êm
giết chết một câu thề...


(*) Hoa dương liễu không biết ngày sắp tàn vẫn còn bay vội vã, có lẽ vì yêu trời quang đãng nên múa như điên cuồng...

10 March, 2005

Nhan sắc

Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì ta gọi tên em là Nhan Sắc

Nhan sắc mùa đông
hay nắng hồng lơi lả
Nhan sắc mùa hạ
kìa hoa tuyết kiêu kỳ
Lóng lánh hàng mi
em đi tìm nhan sắc

Chạm khẽ vào mơ
em đừng ngoảnh mặt
đừng kiếm tìm nhan sắc của hư không
hay sương đêm ve vuốt cánh hoa hồng
Đơn giản lắm, vì em là nhan sắc

Chính là em
vị giang hà chất ngất
cứ lạnh lùng
kiêu bạc đến vô ngôn
Chính là em
xao xác điểm linh hồn
cháy rực rỡ suốt cuộc đời ta đó

Chính là em
vầng dương nào vẫn đỏ
trên đỉnh sầu oan nghiệt của chia phôi
Chính là em
nàng tiên cá mồ côi
nghe sóng hát nghẹn lời trong bão tố

Hoá thân em
thành vô vàn ngọc lộ
cho Thiên Lang ôm ấp mộng giai kỳ
cả Ngân Hà chao chát giọt từ ly
và vũ trụ rùng mình trong hoang dại

Nhan sắc em
là con đường xa ngái
mà ta đi mãi mãi buổi xuân thì
là mê cuồng
ôi những khúc tình thi
mà ta giữ cho trọn đời say đắm
là xuân mộng
của đêm sầu vạn dặm
ta ngây thơ thao thức thuở ban đầu
là ngọt ngào
không nói nổi thành câu
chỉ biết nếm
đến vô cùng cạn kiệt...
và lời yêu
không bao giờ hối tiếc
ta nâng niu
tha thiết
tặng
riêng
Nàng...

20 February, 2005

Viết cho em và cho một lần gặp lại

Hãy ngồi xuống đây, trên lưng cuộc đời, thách đố thương đau

Gặp lại em
áng thiên hà thất lạc
Nhớ vô cùng
nỗi nhớ của trần ai
Nhớ vô cùng
nỗi nhớ của ngày mai
Nhớ
Nhớ
Nhớ
một người không về nữa

Phượng hoàng em
tái sinh từ trong lửa

Trái đất không em
như bức vẽ không màu
Gió không em
gió hát chẳng thành câu
Nắng không em
nắng tìm mây và khóc

Em của ta ơi
em
một đời khuyết ngọc
Tội tình gì
mà ngoảnh mặt quên nhau
mà dối lòng
chôn kín giữa nghìn sau
mà chẳng thể
yêu-người-dù-không-thể

Nếu Hoá nhi
phán quyết là như thế...
"Hai linh hồn
chỉ có thể nhìn nhau
nhoẻn nụ cười thơm ngát vị thương đau
và vĩnh viễn
đi bên đời nhau nhé..."

Nếu Hoá nhi
phán quyết là như thế...
Thì em ơi
Mặc kệ cả A Tỳ!
Hẹn ngày về
cùng dấn bước lưu ly
Ngày tao ngộ
giữa mùa hoa thạch thảo...

02 February, 2005

Nàng và em IV

Trời đày hai đứa vì thiếu tơ duyên

Em đã đi tìm
mùa thu tóc trắng
Bỏ tóc nàng
ươm nắng
tận thiên nhai

Nàng ngậm ngùi
ước hẹn
một ngày mai...

*
* *

...của kiếp khác...
...kiếp này thôi lỡ hẹn

Lệ đan sa
em vô tình nấc nghẹn
trên đôi môi
băng tuyết đẫm hương nàng

Kính Hoa em
tan tác mộng hoàng lan
khi cay đắng gọi tên nàng...
Thủy Nguyệt!

Em lung linh
đoá sen hồng vô khuyết
trong ôn nhu da diết... ánh trăng nàng...

Giấc mơ hoa hoài niệm
cứ đa đoan
cứ quay quắt
cứ nghẹn ngào
tê tái
những si mê
một thời bé dại
những giận hờn
một thuở yêu đương...

Em - Nàng

vĩnh cách Sâm Thương
cho tàn nguyệt khóc triêu dương...

trọn đời!