Ngày mai em đi... biển nhớ tên em gọi về
Mai em đi mặt trời không còn nắng
Những giọt buồn mưa khóc chẳng còn mây
Ánh trăng vàng tôi hứng chẳng đầy tay
Giọt lệ cũ sao vẫn còn mặn chát
Cây dạ hương bỏ quên mùi thơm ngát
Đoá hoa quỳnh đánh mất vẻ kiêu sa
Đất trời buồn khẽ hát khúc ly ca
Mơ hồng nhạn thiên di về cõi bắc
Cánh nhạn run run cuối ngày nắng tắt
Thật ngọt ngào... ôi nỗi nhớ không em
Ta không buồn... không khóc... để không quên
Để ghi mãi dáng xưa vào dĩ vãng
Để vĩnh viễn không bao giờ quên lãng
Vị mặn mà ngọt sắc của mật yêu
Con bướm đêm thơ dại mộng mơ nhiều
Nhưng trọn kiếp! Chỉ yêu cành hoa ấy...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment